Chợt thấy từ xa một bóng hồng
Dưới chiều mờ ảo hững hờ trông
Mỏng mảnh bờ vai, môi thắm đỏ
Mắt huyền như gửi những ấm nồng.
LÃNG NHÂN TỰ TRUYỆN
Hồi thứ 4: Đi tìm Lãng Khách
Lần trước tại hạ đang tâm sự :
Tủi buồn đại nghĩa thua hung tàn
Tại hạ cất vài lời thở than:
“Bao giờ xuất hiện 3 phái nữa
Đầu nhập Thế Gia, đứng trung gian”.
Tại hạ có người bạn Dương_Minh
Là chỗ thâm giao rất nghĩa tình
Chênh lệch Le vồ (lever) nên xa cách
Chỉ thường đàm đạo mỗi bình minh.
Sẵn muốn ngao du một vài nơi
Một dạo Dương_Minh lại ngỏ lời:
“5 tiếng – Hợp Phì lâu không gặp
Hàng Châu mời đệ ghé qua chơi”.
Biết tin tại hạ sắp đi xa
Tieu_Phong đạo sĩ cũng mặn mà:
“Nếu đến Nam Xương rồi đi tiếp
Bần đạo xin đưa các hạ qua”.
Cảm kích, hành trang vội ra đi
Khinh công chạy đến bắc Hợp Phì
Đường đến Nam Xương… down lâu thế
Phía trước chực chờ những hiểm nguy.
Tieu_Phong đã đón cạnh cửa vào
Ánh mắt hỏi han thay lời chào
Cùng nhau thưởng ngoạn vài danh thắng
Hoàng hôn xuống đỏ tự lúc nào.
Đàm luận thế thời những lo âu
Giới hạn giờ chơi, thật nhức đầu
Ỷ Thiên đại loạn toàn đồ dupe
Tương lai game Việt sẽ về đâu?
Lại nhắc chuyện xưa đã lâu rồi
Lãng Khách Trung Nguyên có một người
Thân thế, võ công đều bí ẩn
Chỉ biết lưu danh khắp đất trời.
Tại hạ nghe xong rất muốn tìm
Dấu vết tiền nhân đã lắng chìm
Liêu Đông còn ít người lai vãng
Nên vội vàng nuôi một niềm tin.
Từ biệt Nam Xương với Tieu_Phong
Đành giấu riêng tư ở trong lòng
Quay gót hai người không nhìn lại
Bởi nợ làm trai vẫn chửa xong.
Liêu Đông Bạch đạo có mấy người?
Ít nhiều bằng hữu cũng nghe rồi
Oai hùng một cõi Quân Long SYS
ĐaiSuPhu nữa là 2 thôi.
Cảnh sắc Liêu Đông quả bất phàm
Vốn xưa là bến nước điêu tàn
Nay là thương cảng thông với Nhật
Mã Vĩ thả neo mấy thuyền hàng.
Chợt thấy từ xa một bóng hồng
Dưới chiều mờ ảo hững hờ trông
Mỏng mảnh bờ vai, môi thắm đỏ
Mắt huyền như gửi những ấm nồng.
Giai nhân này là ai?
Tại sao lại xuất hiện nơi thơ mộng và hiểm nguy này?
Câu chuyện diễn biến ra sao?
—————-
Mời quí vị bằng hữu theo dõi tiếp hồi 5: Lời hẹn Hạng Vũ Lăng