Lãng nhân tự truyện [Hồi I]

114

Chợt thấy ồn ào mấy cao nhân

Lòe loẹt thêu hoa gấu áo quần

” Ai muốn vào thăm Sinh Tử Quyết

Tìm kiếm đồ ngon, hãy nhanh chân”

LÃNG NHÂN TỰ TRUYỆN

Hồi thứ nhất : Chinh phục Tử vong cốc

(- Tại hạ vốn tên KiếmMãnHoa

Thành tựu Chu Thiên vẫn chưa qua

Chán cảnh bon chen, bang với phái

Lấy cảnh làm vui, đất làm nhà.)

Một chiều ảm đạm Thạch Gia Trang

Tại hạ khinh công rất vội vàng

Cỏ lau vài đám đìu hiu gió

Man mác cuối trời ánh dương quang.

Đã đến nơi rồi, Huyền Xá thôn

Hai gã quan binh dáng vô hồn

Hàng quán lèo tèo dăm đồ lởm

Lãng nhân càng thấm nỗi cô đơn.

Chợt thấy ồn ào mấy cao nhân

Lòe loẹt thêu hoa gấu áo quần*: (đi chung toàn Ma Giáo)

” Ai muốn vào thăm Sinh Tử Quyết

Tìm kiếm đồ ngon, hãy nhanh chân”.

Tại hạ tất nhiên muốn thử qua

Tử vong lệnh tím vội đưa ra

“Các bậc cao nhân xin giúp đỡ

Đừng cho tại hạ ‘tử vong’ nha…”

Nhật Nguyệt 1 người: MaSiêuPhong

Lại thêm mấy bác cấp Ngũ Long

Dương Quang Nhị Hiện 2 – 3 chú

Thế này chẳng lẽ lại không xong?

Tại hạ vẫn còn 3 củ sâm

Thần dược, linh chi cũng chẳng cần

Sinh mệnh chỉ e không ổn lắm

Dặn dò mấy buff phải lưu tâm.

Căng thẳng bao trùm trước khi đi

(Chỉ sợ sever lại bảo trì)

“Hành thủ muốn vào Sinh Tử Quyết?”

Đồng ý đi luôn, biết nói gì.

Một màn độc vụ chợt loang ra

Xuất huyết thì thôi, cứ gọi là…

Mặc xác cao nhân phá Thạch Trận

Vận công không lại hóa thành ma.

Nguy hiểm đã qua được một phần

Vừa lúc dẹp xong đám Cuồng Nhân

Đột nhiên mặt đất như rung chuyển

Song Diện Cái Ma đã hiện thân.

“Ta đã ẩn cư chục năm nay

Mà lũ vô danh mấy đứa mày

Lại dám ngang nhiên vào ăn cướp

Còn không mau chóng cút đi ngay?”

Thẹn thùng tại hạ chẳng nói chi

(Ăn cướp còn kêu cái nỗi gì)

Giật lùi định bước ra phía cửa

Nhưng mà lại tiếc cái công đi.

Lại nói về phần các cao nhân

Nộ khí xung thiên, giận dữ gằn:

“Cửu Long đại loạn mười năm trước

Tội lỗi của ngươi cũng góp phần”.

Kẻ nói thêm vào, kẻ nói ra

Nhắc lại chuyện xưa chục năm qua

Khẩu chiến càng ngày càng quyết liệt

Nước bọt văng ra cứ gọi là…

Nhưng rồi như sợ hết thời gian

Mấy vị cao nhân bỗng vội vàng

“Này lão lắm lời, xem phi kích!”

Đao, kiếm chạm chau kêu loang choang.

Quần hổ hợp vây, mãnh hổ nan

Mơ hồ Cốc chủ thấy niết bàn

Rung chuyển đất trời chiêu thức cuối

Thôi rồi tại hạ bỗng mê man.

Tiềm thức vẫn còn kịp kêu la

“Cứu cứu! Mau lên hỡi cả nhà”

Không kịp nữa rồi, cơn hấp hối

Tại hạ đã thành một hồn ma…

Ấy, bước chân đi kiếp lãng nhân

Đắng cay tủi nhục biết bao lần

Tại hạ cũng đành phiêu lãng tiếp

Chỉ mong sớm gặp được cao nhân…

Mời quí vị bằng hữu đón xem hồi sau: Hồi 2: Huyết Sa Bình – Tọa sơn quan hổ đấu