Tự khúc Đại Đồng – Nỗi lòng người chinh phụ
Đêm Đại Đồng sương giăng thôn vắng
Mảnh trăng non chênh chếch rặng núi xa
THÂM CỐC BẢO nơi cùng anh sánh bước
Em đi tìm mộng ước thuở ngày xưa
TRƯỜNG THU THÔN khuya hiu hắt ánh đèn
Bóng dáng ai hằng đêm bên cửa sổ
Mắt ngước nhìn về chốn xa xôi ấy
MÃ TRƯỜNG BÌNH nơi khuất bóng người thương
DƯỢC SƯƠNG HUYỆN cho đến ĐĂNG VƯƠNG HẠP
Em đi tìm cái một nửa thương yêu
Một nửa anh, em tìm trong hi vọng
Biết bao giờ thấy lại bóng hình anh
Một nửa anh, em phải tìm chốn nao
Hay phải tìm nơi VÂN CƯƠNG THẠCH QUẬT
Hương đồng nội thơm ngát hoa cỏ dại
Gió bụi đường theo từng bước em đi
HUYỀN KHÔNG TỰ vẳng đưa tiếng kinh cầu
Em lặng lẽ bước trên con đường nhỏ
Lòng thổn thức khẽ tuôn đôi dòng lệ
Trong gió ngàn thoảng vọng tiếng chuông ngân
Ôi tình yêu, hạnh phúc ở nơi nao
Giữa thời buổi binh đao loạn lạc
Kiếp giang hồ là yêu là hận
Bao tâm hồn tan nát phải chia xa…
(Sưu tầm)